"Vũ Nhu Tử, chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi."
Tống Thư Hàng lại quay đầu nói với Đậu Đậu:
"Đậu Đậu, xuất phát thôi. Sở Sở ngươi vào thế giới hạch tâm tránh trước nhé."
"Dạ sư phụ."
Sở Sở gật đầu đáp.
Đậu Đậu vội nói:
"Ta cũng đi tránh với Sở Sở, đối mặt với hàng nghìn Thiên Nhân, một tiểu khuyển yêu ngũ phẩm như ta chẳng có tác dụng gì hết."
"Không được, Đậu Đậu. Ngươi phải đi cùng chúng ta. Ngươi là Đậu Đậu Cổ Thánh kia mà."
Khóe miệng của Tống Thư Hàng nhếch lên. Ta không thể cứ để ngươi có cơ hội sàm sỡ đệ tử nhà ta được.
"Tống tiền bối, ta còn chưa ăn mà."
Vũ Nhu Tử nói, cô thật sự rất đói, bụng còn đang kêu ùng ục đây. Cô không muốn ăn tích cốc đan đâu, khó ăn lắm.
"Không thành vấn đề, chúng ta vừa đi vừa ăn."
Tống Thư Hàng nói, triệu hoán chiến xa Hà Long Thần Hành ra khỏi linh hồ bản mệnh.
Sở Sở đã chuẩn bị thức ăn xong xuôi, chỉ cần chuyển cả bàn vào trong chiến xa, vừa đi vừa ăn uống.