A? Quả nhiên ta cũng đến tuổi này rồi.
"Quản lý viên Bá Long, còn có ta đang hầu bên cạnh ngươi." Tiểu trợ lý lưới rồng nghiêm túc trả lời.
Tống Thư Hàng: "…"
Ngươi không nói thì thôi, ngươi nói làm ta lại càng thấy tổn thương hơn.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, mỹ nhân rắn công đức xuất hiện, đuôi cuộn tròn lại, áp sát sau lưng Tống Thư Hàng, đôi mắt nhìn chằm chằm ánh hào quang sáng chói nơi xa.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên nhìn cô bằng ánh mắt tò mò.
Lúc này, ánh mắt của @#%× Tiên Tử mê ly như thể đang chìm vào hồi ức ngọt nào nào đó.
Tống Thư Hàng nhíu mày. Không cần có thuật đọc tâm, chỉ cần dùng thuật "đọc mặt" mà hắn còn chưa nhập môn cũng đủ để biết @#%× Tiên Tử đang nghĩ gì. Nhất định cô đang nhớ tới chuyện cũ tốt đẹp giữa mình với Trình Lâm năm xưa chứ gì? Tống Thư Hàng còn nhớ như in khi mình nhập mộng đã thấy @#%× Tiên Tử ngồi bên một hồ nước lớn, rồi Trình Lâm Tiên Tử xuất hiện, thả thính cô ấy nhiệt tình lắm.