"Tự do?" Thông Nương thì thào lặp lại từ này.
Chẳng biết từ lúc nào... dường như cô không còn nhiều khát vọng đối với hai chữ 'tự do' nữa.
Ngày ngày xem phim, còn có thể dùng tài khoản của Tống Thư Hàng để mua sắm, ngay cả đan được lẫn công pháp tu luyện cũng có người bao trọn. Trước đó không lâu còn có cao nhân truyền công cho cô, đẳng cấp tăng lên vèo vèo. Ngoại trừ thi thoảng bị ngắt búp hành thì cô cảm thấy cuộc sống của mình hiện tại cũng không tệ.
So với tự do, cô vẫn mong mình có thể sống sót hơn.
"Thật ra nếu rễ cô không cắm vào Ngộ Đạo thạch thì ta có thể giết cô trước, sau đó để cô tiến vào giai đoạn hồi sinh để tránh né thiên kiếp." Tống Thư Hàng cảm thán nói.
Rễ của Thông Nương chính là bản mệnh của cô, muốn giết cô thì phải diệt trừ phần rễ. Mà đặc điểm lớn nhất của Ngộ Đạo thạch chính là cứng rắn.
Thông Nương nghe vậy, không kìm được mà khóc tiếp, đau lòng quá đi.