"Bây giờ ta đã có thể bắt đầu vẽ mắt được chưa?" Tống Thư Hàng mở to mắt, hỏi.
"Từ khi ngươi bắt đầu bế quan đã ba ngày rồi. Ngươi chỉ có ba mươi ngày để trùng kích cảnh giới lục phẩm thôi." Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói: "Đừng lãng phí thời gian nữa, người khác thăng cấp từ ngũ phẩm lên lục phẩm chỉ cần một viên kim đan, ngươi thì lắm chuyện tạo ra những bảy viên tiểu kim đan với một viên Kình đan bản mệnh là tám! Còn kéo dài thời gian nữa thì bản thể của ngươi chờ chết đi là vừa!"
"Aiyo, Thiếu niên hỡi, Hãy trở thành truyền thuyết đi…" Tạo Hóa Tiên Tử cất tiếng hát.
"Không, ý ta không phải thế… Ta chỉ đang nghĩ mình có nên thắp hương van vái gì để cầu may không thôi ấy mà." Tống Thư Hàng ngắm nhìn Bạch tiền bối phân thân đang lơ lửng gần đó, trong đầu không khỏi nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên khi Vũ Nhu Tử nhìn thấy Bạch tiền bối.
"Bạch tiền bối thiêng lắm luôn." Lúc ấy, Vũ Nhu Tử cô nương vừa nghiêm túc thắp hương vừa nói như thế.