"Tiên sinh, ngài cảm thấy hôm nay ta luyện thế nào?" Xích Đồng vui vẻ hỏi lại. Nó cảm thấy mình đã tiến bộ, trơn tru hơn hôm qua một chút rồi.
"Có chút tiến bộ." Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Sau khi nhận được lời khích lệ của Tống Thư Hàng, Xích Đồng cười toe.
"Đúng rồi, hôm nay ta có một món quà tặng ngươi." Nguyên thần của Tống Thư Hàng lấy ra một tấm phù văn.
Xích Đồng: "Quà gì thế?"
"Theo một nghĩa nào đó thì gọi món quà này là thần khí cũng không ngoa." Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Thần khí mà đám học dốt tha thiết mơ ước, chí bảo có thể học lúc ngủ trong truyền thuyết.
"Thần, thần khí?" Xích Đồng trợn to mắt, nó lùi lại rồi nói: "Nhưng tiên sinh ơi, ta không trả nổi tiền mua thần khí đâu."