Ngoài ra, Tống Thư Hàng còn nhớ, trong hình ảnh Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two cắm cột ở thế giới Cổ U thì không thấy cột của Thánh Nhân Nho Môn và các đại lão khác đâu.
Những cây cột kia bị người ta hủy đi rồi ư? Hay tàng hình rồi?
Nếu như tàng hình, vậy hắn có nên nghĩ biện pháp nhổ mắt… đánh ba cái là có thể vỡ đúng không nhỉ?
Phì, đây là tật xấu gì vậy. Mắt mà cái đại lão cắm, chán sống hay gì mà đi nhổ?
Trong lúc đang suy tư, giọng nói của Thánh Nhân vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
[Nhìn cho kĩ vào, nghe cho kĩ vào, chỉ một lần này thôi đấy.]
Giọng nói này, cứ như Thánh Nhân Nho Môn đang lẩm bẩm một mình vậy, nhưng Tống Thư Hàng cứ có cảm giác Thánh Nhân Nho Môn đang nói chuyện với hắn.
Sau đó con mắt của Thánh Nhân nhìn thẳng vào mấy cây cột khác ở thế giới Cổ U.
Cây cột đầu tiên là một cột sáng màu trắng như thật như ảo.
Lúc con mắt của Thánh Nhân nhìn cây cột chằm chằm, một bóng người mờ ảo hiện lên.