Từ từ đã… cảm giác có bàn tay nhỏ mềm mại đang xoa đầu chẳng phải là cảm giác của ta trong giấc ngủ trước kia sao?
Tống Thư Hàng cảm thấy có gì đó không đúng theo bản năng.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu, mở to hai mắt.
Nhưng trước mắt hắn chẳng có gì cả.
"?" Tống Thư Hàng không những không thả lỏng mà còn thêm bất an.
Rốt cuộc là sao? Vì sao ta lại thường xuyên cảm thấy có một bàn tay nhỏ bé đang xoa đầu mình chứ?
Có phải là ta bị ai đó âm thầm nguyền rủa không?
Trong lúc hắn đang suy tư thì cảm giác bị xoa đầu lại truyền đến.
Lần này bàn tay kia còn quá đáng hơn, nó ôm cả đầu hắn mà vặn về phía sau.
Tống Thư Hàng bị ép quay người lại, nhìn ra sau lưng.
Sau đó hắn nhìn thấy một thiếu nữ váy đen đang ngồi giữa không trung sau lưng mình, hai tay ôm đầu hắn.
Khi hắn quay người lại, tay cô đổi tư thế thành xoa nhẹ đầu hắn, thi thoảng còn gõ bồm bộp như gõ dưa hấu.
Là Sở các chủ two.