"Đi rồi?" Thần bí cư sĩ giật giật khóe môi: "Thế hắn có để lại Thiên Nhân lục phẩm, hay là gửi lời gì nhờ hai vị đạo hữu nói lại với ta không?"
Điền Thiên Đảo Chủ: "Không có."
"Ta nghĩ có lẽ hắn quên mất rồi. Cư sĩ à, ngươi hẹn với Thư Hàng tiểu hữu vào lúc nào thế?" Thất Sinh Phù Phủ Chủ hòi.
"Ta hẹn Thư Hàng tiểu hữu ở trên nhóm chat, lúc đó các ngươi cũng có mặt cả mà." Thần bí cư sĩ ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng dấy lên nỗi chua xót khôn nguôi.
Không chỉ có Thư Hàng tiểu hữu quên ta mà các ngươi cũng quên béng!
Thất Sinh Phù Phủ Chủ: "…"
Từ sau khi thần công đại thành thì cảm giác tồn tại của Tỉnh Mục Cư Sĩ càng yếu đi.
Trước kia người ta chỉ nhớ nhầm đạo hiệu của hắn, sau này thường xuyên quên mất sự tồn tại của hắn, bây giờ thì cả việc liên quan đến hắn cũng quên luôn.
Nếu cứ tiếp tục thế này, nếu tương lai cư sĩ thực sự đại thành thần công, có khi nào hắn đứng ngay trước mặt mọi người mà không ai để ý đến hắn không?