"Hình dung thôi, bây giờ ta dùng thủ pháp hình dung để giải thích duyên giữa chúng ta chứ không phải là ta ném một viên gạch thật."
Thân ảnh áo trắng nói.
"Ngại quá, trạng thái hôm nay của ta hơi kỳ lạ. Trạng thái hiện tại của ta là chế độ hiền giả cá mặn, vì thế lối tư duy hôm nay hơi khác với ngày thường."
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
"Đây không phải là chế độ hiền giả cá mặn, đây là 'chế độ siêu thoát', là một trải nghiệm vô cùng quý giá, nếu không phải ngươi có sức mạnh công đức phong phú thì hoàn toàn không thể trải nghiệm được cảnh giới này đâu. Thiếu niên à, đừng đặt tên lung tung được không?"
Thân ảnh áo trắng nói.
Tống Thư Hàng: "…"
Hóa ra trạng thái mất hết ước mơ như cá mặn, mất đi tất cả cảm xúc như hiền giả là do tiền bối ngài mang tới à.
"Còn nữa, 'gạch' mà ta vừa nói ban nãy là chỉ một 'nhân' mà ta đã gieo, mà ngươi lại có duyên tìm được 'quả'."
Thân ảnh áo trắng vừa tiến lên trước vừa nói.