Sở các chủ cảm thấy Tống Thư Hàng đau đớn muốn khóc trông đáng yêu một cách kỳ cục, cho nên cô đang nghĩ không biết có nên đánh thức hắn dậy để thưởng thức dáng vẻ nghiến răng chịu đau của hắn hay không.
Đúng lúc này thì có một người ngồi dậy từ thân thể của Tống Thư Hàng, làm cho Sở các chủ giật nẩy cả mình.
Người vừa ngồi bật dậy mặc chiếc váy dài tím nhạt, mái tóc dài màu nâu bện thành bím buông lơi ngang vai, tóc mái dài phủ kín trán, cơ hồ che khuất cả đôi mắt.
"Đau quá đau quá đau quá!" sau khi ngồi dậy, người kia đột nhiên hét lên thảm thiết vì đau, vành mắt đỏ hoe lên, nước mắt rơi lã chã.
Là Diệp Tư.
Thân là linh quỷ của Tống Thư Hàng, trong tình huống bình thường, cảm quan của cô và Tống Thư Hàng nối liền với nhau, Tống Thư Hàng cảm nhận được đau đớn chừng nào thì cảm nhận của cô cũng y như vậy.
Loại đau đớn này suýt nữa lại khiến cô ngất lịm đi.
Diệp Tư vội vàng cắt đứt cộng hưởng giác quan giữa mình và Tống Thư Hàng.