Thế giới hạch tâm cái gì cũng tốt, thuận tiện dễ dùng, Tống Thư Hàng bây giờ khó mà rời xa được nó. Mỗi tội cái của nợ này nhát cáy quá.
Nhưng lần này Tống Thư Hàng đã chuẩn bị trước từ lâu rồi.
Thế giới hạch tâm co vòi chạy mất thì sao đây? Đương nhiên là chui vào tị nạn trước khi nó chạy mất dạng chứ còn sao nữa!
Nhưng trước khi đi lánh nạn, Tống Thư Hàng còn một việc phải làm.
"Tống Thư Hàng two! Ta giao nơi này cho ngươi đấy." Tống Thư Hàng nghiến răng hô lên.
Sau đó hắn nén nỗi đau đớn kịch liệt toàn thân, ném phân thân của mình ra ngoài.
Vất vả lắm mới tìm thấy đầu mối liên quan tới không gian phong bế, không thể bỏ lỡ uổng phí như thế được. May mà hắn có thuật phân thân, có thể cử phân thân đi thể nghiệm không gian phong bế để tìm kiếm manh mối.
Sau khi để phân thân lại chỗ cũ, Tống Thư Hàng chỉ tay một cái, cắm đầu chui vào thế giới hạch tâm trước khi nó bị sức mạnh của không gian phong bế đóng kín lại.
Hạ cánh an toàn!