Tống Thư Hàng nhìn quán ăn nhỏ của mình.
Quán này quá nhỏ, nhìn khắp một lượt chẳng có chỗ nào để trốn cả.
Nơi duy nhất có thể trốn... Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn xuống dưới quầy thu ngân.
Tuy chỗ này rất nhỏ nhưng thân hình thiếu nữ tóc vàng cũng rất nhỏ, có thể trốn vào được.
Mắt phải đã được cải tạo thành mắt máy của thiếu nữ tóc vàng tinh tường bắt được động tác cúi đầu của Tống Thư Hàng.
Cô tức tốc chạy đến quầy thu ngân cạnh Tống Thư Hàng, sau đó nhanh nhẹn chui tọt vào, cuộn người lại.
Tống Thư Hàng:
"..."
Này, tôi vẫn chưa đồng ý cho cô trốn ở đây mà?
"Này, có người đang đuổi bắt cô à?"
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiếu nữ tóc vàng giơ ngón trỏ lên đặt trên môi:
"Suỵt…"
Tống Thư Hàng thở dài.
Hắn xoay đầu lại nhìn Sở Sở:
"Sở Sở, nhìn sư phụ giống người dễ tính lắm à?"
"Đúng vậy thưa sư phụ."
Sở Sở trả lời.