Con người ba Tống đôi khi quá thật thà, đối mặt với người thân yêu nhất, đôi khi ông còn không thốt ra nổi một lời nói dối.
Tống *siêu tuyệt vọng, quá mệt tim* Thư Hàng.
"Mau nói đi, đừng có mà ngây ra mãi thế." Mẹ Tống thúc giục.
"Nhưng… nhưng nếu là con gái thì…" Ba Tống nhỏ giọng đáp lại.
"Đừng có quan tâm con trai hay con gái, an ủi Thư Hàng trước đi đã. Tôi tra trên mạng rồi, độ tuổi này của nó là nhạy cảm nhất đấy. Nếu nó biết ba mẹ có con gái rồi không yên nó nữa thì nó sẽ rất đau lòng, nếu nghiêm trọng thì thậm chí còn phản kháng bằng cách tự hành hạ mình nữa đấy. Thư Hàng nhà chúng ta rất ngoan, nhưng nghe nói đứa nào càng ngoan thì phản kháng lại càng cực đoan…" Mẹ Tống nói khẽ.
"Nhưng… nếu là con gái thì…" Ba Tống lẩm bẩm nhắc lại.
Ẩn ý trong câu này đã quá rõ ràng rồi.
Nếu là con gái thì đương nhiên là con trai ra rìa chứ gì nữa!
Con trai làm sao mà sánh nổi với con gái cưng đây?