Tống Thư Hàng:
"..."
Hắn còn nhớ lúc đó Bạch tiền bối phân thân đã xem bản thể như ám khí vô địch mà ném đi, sau đó còn thề thốt rất chân thành:
"Bản thể chính là ta, ta chính là bản thể, sao ta có thể làm hại bản thể được?"
Kết quả chỉ mấy ngày sau, phân thân phải gánh chịu ánh nhìn mang thai thay cho bản thể.
Đây là báo ứng đúng không?
"Thảm..."
Bạch tiền bối phân thân nhìn chằm chằm vào bản thể, nghiêm túc nói.
Bạch tiền bối:
"..."
"Đau..."
Bạch tiền bối phân thân hét thảm thiết, khuôn mặt không chút cảm xúc.
Bạch tiền bối khẽ búng tay một cái, giải trừ phân thân mặt liệt này.
"Ơ? Đừng giải trừ mà, Bạch tiền bối, phân thân này của ngài đáng yêu lắm đấy."
Vũ Nhu Tử nói.
Bạch tiền bối bình tĩnh lấy điện thoại di động ra, thản nhiên nói sang chuyện khác: