Một đôi sừng rồng nho nhỏ rất đáng yêu, óng ánh trong suốt tựa như điêu khắc từ thủy tinh vậy.
Vũ Nhu Tử nhìn chằm chằm vào sừng nhỏ trên đỉnh đầu cô, hỏi: "Thập Lục, cô không sao chứ?"
"Vẫn ổn, thể chất được tăng cường rất nhiều, con đường thí luyện này rất hữu hiệu." Tô Thị A Thập Lục gật đầu nói.
Vũ Nhu Tử chỉ đầu A Thập Lục: "Không… Ta nói là sừng nhỏ trên đầu cô kìa."
Lúc này Tô Thị A Thập Lục mới cảm giác được thứ mọc ra trên đầu mình, cô vươn tay chạm vào sừng nhỏ trên đầu.
Lúc tay cô tiếp xúc với sừng nhỏ, miệng không nhịn được mà rên khẽ một tiếng.
Sừng nhỏ vừa mọc rất mẫn cảm.
Ngay sau đó, thân thể A Thập Lục nóng lên, một luồng sương mù bốc lên từ trên người cô.
Sương mù bao lấy thân thể cô, nuốt mây nhả sương, phi hành trong mây mù vốn là bản năng của rồng.