"Người nào cũng sẽ nhìn thấy 'bản thân'? Thế chẳng phải nó là một cái gương à."
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối two: "…"
Khó khăn lắm ta mới vẽ được thứ ngầu thế mà ngươi lại hình dung nó thành vật tầm thường như gương ư? Có tin ta trở tay một phát cho ngươi bye bye cuộc đời luôn không?
"Khụ, nhưng mà ngầu lắm, rất thú vị. Người nào nhìn nó cũng sẽ thấy hình ảnh của chính mình, chắc chắn sẽ vui lắm."
Tống Thư Hàng vội vàng nói.
Tống Thư Hàng xoa cằm, bắt đầu trầm tư. Chỉ cần vừa nghĩ tới hiệu ứng đặc biệt của đạo long văn thứ chín, trong đầu hắn lập tức nảy ra rất nhiều ý tưởng hay ho.
Ví dụ như hắn có thể ra vẻ nghiêm túc để các vị tiền bối trong nhóm nhìn đạo long văn thứ chín của mình, thử xem các vị tiền bối sẽ có phản ứng gì… Chỉ cần về đến hiện thế là hắn có thể thử mấy trò thú vị này rồi.
"Đã vẽ xong chín long văn, giờ đến lúc chúng ta phải về rồi."