Cảnh giới của Tống Thư Hàng còn cách "bất hủ" xa lắm. Hắn cũng không biết "bất hủ" thật sự là như thế nào, tất cả những thứ liên quan tới bất hủ đều là tự tưởng tượng ra mà thôi.
Nhưng khi nhìn thấy khúc xương nhỏ này, trong đầu hắn bất chợt hiện lên khái niệm "bất hủ".
"Trong chư thiên vạn giới, không phải chỉ có thiên đạo mới là bất hủ thôi sao? Vậy mẩu xương nhỏ trong cơ thể Vân Tước Tử tiên tử là sao đây?"
Tống Thư Hàng nghi hoặc.
Đây là căn nguyên cho sự bất tử của cô ấy sao?
Bùm bùm bùm bùm...
Trong biển sấm sét, pháo laser liên tục bắn xuống mẩu xương đó. Vậy mà mẩu xương kia lại cứ như đang ngâm xà phòng, không mảy may thương tổn chút nào, ngược lại còn thêm bóng loáng.
Thiên kiếp tiếp tục đánh thêm mười giây nữa mới ngừng lại.