Lúc này, Bá Tống Huyền Thánh đột nhiên hiểu lý do tại sao trong bụng của rùa tai ương lại chất đầy 'bộ phận thân thể của Vân Tước Tử' rồi.
"Yo, Bá Tống đạo hữu, ngươi tỉnh rồi đấy à."
Lăn lộn trong thiên kiếp, Vân Tước Tử vẫn còn sức chào hỏi với Tống Thư Hàng.
Cô vẫy tay với hắn, nở nụ cười xinh đẹp đầy thê lương.
Nhìn qua đúng là rất thảm.
"Vân Tước Tử tiền bối, cô không cân nhắc tới việc tìm cách độ kiếp khác sao?"
Tống Thư Hàng nhanh chóng lùi về sau, tránh khỏi dư uy của kiếp lôi.
Mục tiêu của thiên kiếp là Vân Tước Tử, Tống Thư Hàng chỉ là bị dính chưởng mà thôi. Chỉ cần hắn tránh ra xa một chút thì tạm thời thiên kiếp sẽ không nhiệt tình chăm sóc hắn.
Tạm thời là như thế…
Nhưng sau khi xử lý Vân Tước Tử xong, chắc chắn thiên kiếp sẽ vui lòng sẵn tiện chơi chết Tống Thư Hàng luôn.
"Không cần đâu, bây giờ ta rất ổn… a a a… không cần lo cho ta."
Vân Tước Tử nhếch môi mỉm cười.
Tống Thư Hàng: "…"