Lục Tu Tiên Tử nhìn cặp sừng dê kia:
"…"
"Yo, Lục Tu tiểu cô nương, lại có tài liệu rơi xuống bên cạnh cô kìa."
Quy tiền bối nhắc nhở.
Lục Tu Tiên Tử:
"Ta thấy rồi."
"Lại dằm trong tim à?"
Rùa biển lớn hỏi.
"Ha ha ha ha ha."
Lục Tu Tiên Tử đột nhiên cười một tràng điên cuồng, cô cầm đôi búa một lớn một nhỏ lên lần nữa, điều động Cửu Tu Phượng Hoàng Hỏa nhào về phía mai rùa trên lò rèn.
Keng keng keng keng!
Ngọn lửa bùng lên.
Búa lớn búa nhỏ bay múa điên cuồng, mỗi một búa hạ xuống đều dẫn theo tiếng sấm sét.
"Ha ha ha ha..."
Lục Tu Tiên Tử phát ra tràng cười điên cuồng như sắp hỏng mất, mỗi một búa đều mang theo khí thế 'thẳng tiến không lùi'. Mồ hôi làm ướt nhẹp mái tóc dài màu vàng óng của cô, rồi lại hóa thành sương mù bao lấy thân thể cô.
Rùa biển lớn:
"…"
…
Trong hiện thế.
"Tiêu rồi."
Tống Thư Hàng gãi đầu nói: