Để lưng đối diện với kẻ địch là hành vi ngu xuẩn bậc nào cơ chứ!
Mỹ nhân rắn công đức đâm kiếm ra, vẫn là tư thế xuất kiếm và góc độ như cũ. Kiếm đâm từ sau lưng ra xuyên qua ngực.
Sáu liên kích!
Lúc này, mỹ nhân rắn công đức là chúa tể, là nhân vật chính của toàn chiến trường.
Tống Thư Hàng đảm nhiệm vai trò "máy lọc", siêu độ cho tất cả các thích khách bị đâm chết.
"Chúng ta giết chết mấy thích khách này như thế, con mắt hỏa diễm trên không trung kia không có hành động gì à?"
Tống Thư Hàng hỏi.
Một tồn tại được mỹ nhân rắn công đức khoác lên cái danh xưng 'thần minh', cho dù có phần trêu tức nhưng ít nhất sẽ không yếu chứ nhỉ?
"Thấy đám đàn em bị xử như thế, cho dù là Phật cũng không nhịn được. Trừ phi vị 'thần' này không biết tư duy, chỉ là một thể tập hợp cứng nhắc mà thôi."
Vũ Nhu Tử nói.