"Ôm siết giết trai? Tuy rằng không biết ngươi đang nói cái gì… Nhưng ngươi muốn từ chối thỉnh cầu của ta ư? Không nghiêm túc cân nhắc lại một chút à?"
Sở các chủ two dán sát vào tai Tống Thư Hàng.
Giọng nói êm tai nhưng ẩn giấu uy hiếp không che giấu chút nào trong đó.
"Khụ..."
Tống Thư Hàng nói:
"Sở các chủ cô lại không biết cái này à? Để ta giải thích cho cô nghe nhé. Kỳ thật cái gọi là ôm siết giết trai chính là bản biến dị của ôm em đến chết, tư thế cụ thể thì có thể tham khảo trạng thái hiện tại giữa ta và cô…"
"Ta không cần biết mấy thứ này, điều ngươi cần làm bây giờ là cân nhắc thật kĩ lời đề nghị của ta."
Sở các chủ two ngắt lời Tống Thư Hàng, cô vẫn dán chặt vào tai Tống Thư Hàng như trước rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi:
"Ngươi có cảm giác rồi à?"
"Có."
Tống Thư Hàng thành thật đáp:
"Sở tiền bối, cánh tay của cô ôm chặt quá, cứ tiếp tục vậy nữa ta sẽ vỡ ra cho mà xem."