Mỹ nhân rắn công đức nghi hoặc quay đầu nhìn chung quanh. Lúc tiến vào cổng truyền tống, cô còn theo sát phía sau Tống Thư Hàng cơ mà, nhưng trong nháy mắt khi bước ra từ cổng truyền tống thì Tống Thư Hàng lại biến đâu mất rồi.
Rùa biển lớn:
"@#%× Tiên Tử, cô có thể cảm ứng được Tống Thư Hàng không?"
Thân là ánh sáng công đức thực thể hóa của Tống Thư Hàng, hẳn là mỹ nhân rắn có thể định vị được chỗ của Tống Thư Hàng mới đúng.
Mỹ nhân rắn công đức nhắm hai mắt lại toan tập trung vị trí của Tống Thư Hàng.
Đột nhiên cô duỗi thẳng tay ra.
Trong hư không có một bóng người rơi xuống, được mỹ nhân rắn công đức đỡ lấy.
Bóng người rơi xuống là Diệp Tư. Cô đang độ tâm ma kiếp lại phải tách ra khỏi Tống Thư Hàng.
Mỹ nhân rắn công đức ôm lấy Diệp Tư một cách cẩn thận, trên mặt cô lộ ra nét dịu dàng, nhu tình như nước.