Đêm nay Tống Thư Hàng mất ngủ.
Thật ra từ sau khi tấn thăng cảnh giới tứ phẩm, nhu cầu ngủ của hắn đã giảm đi rất nhiều, mấy tháng không ngủ cũng chẳng sao, cùng lắm là vành mắt đen một chút giống như Dược Sư lúc trước thôi.
Thế nhưng hắn vẫn đi ngủ đều đặn là vì đây đã là một thói quen của hắn. Hơn nữa trong lúc ngủ, hắn vẫn âm thầm vận chuyển Chân Ngã Minh Tưởng Pháp, không hề lãng phí thời gian vô ích.
Nhưng đêm này hắn vừa nhắm hai mắt lại, trong đầu lại hiện lên đủ loại tư thế xấu hổ trong "Hai trăm bản lĩnh mà yêu tinh cần phải biết để có thể ngoan cường sống sót", còn có bộ dạng lúc hắn tu luyện bí kỹ không bình thường này nữa chứ.
"Chết thật, chết thật, chết thật!"
Tống Thư Hàng vừa xoa mặt vừa lảm nhảm.
Tại sao những hình ảnh xấu hổ đó để lại ấn tượng sâu sắc quá vậy?
Không ngủ được, hắn đành phải tu luyện Chân Ngã Minh Tưởng Pháp và Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công mãi cho đến sáng.