Trong các tu sĩ cũng không thiếu những tồn tại siêu may mắn, kịch bản thường thấy nhất đó chính là "Rớt xuống vách núi nhặt được thần công", còn có vụ đang đi thì đột nhiên thức tỉnh thể chất tu luyện kỳ diệu nào đó, rồi được đại năng siêu cấp đi ngang qua đưa về làm đệ tử; thậm chí còn có loại mỗi lần đi bí cảnh thì luôn hốt được lợi ích lớn nhất.
Nhưng tóm lại, cho dù tu sĩ có may đến mức nào đi chăng nữa thì cũng chỉ trong một phạm vi nhất định mà thôi, vận may của một "Người" là có giới hạn.
Nhưng rõ ràng vận may của vị "Bạch Thánh" trước mắt này không hề bình thường chút nào.
Bắc Phương Đại Đế vắt hết óc thì cũng chỉ có thể nghĩ đến một người có vận khí giống vị "Bạch Thánh" này, ấy chính là Thánh Nhân Nho Môn.
Hình như Thánh Nhân Nho Môn năm đó cũng có vận khí rất khó diễn tả, trong quãng thời gian cực ngắn là đã tạo ra đạo của chính mình, bước vào cảnh giới Trường Sinh Giả, sau đó trở thành tồn tại quét ngang một thời lúc ấy.