"Ơ? Cửa đâu?"
A Thập Lục chớp mắt, lấy làm khó hiểu.
Cửa kết giới này thật kỳ lạ, lúc nãy bọn họ chơi trò chơi ngôn ngữ thua rồi mà? Tại sao cửa kết giới lại biến mất chứ?
Bình thường phải chơi thắng rồi mới được thông qua cửa kết giới chứ?
Tô thị A Thập Lục cảm thấy rất khó chịu, khó khăn lắm cô mới quyết định vận dụng lá bài tẩy, thế mà còn chưa kịp dùng thì mục tiêu đã biến mất tăm.
Trường hợp này cũng giống như khi dồn hết sức bình sinh tung một quyền, thế nhưng một quyền đấy lại đấm vào bông, khỏi nói cũng biết khó chịu đến nhường nào.
"Cửa kết giới biến mất rồi ư?"
Thông Nương nghe vậy lập tức nhảy cẫng lên, chạm tay về phía trước.
Ồ yeah, cửa kết giới biến mất thật rồi!
Tống Thư Hàng gãi đầu khó hiểu:
"Lúc nãy chúng ta chơi trò chơi ngôn ngữ thua mà đúng không?"
Nếu đã thua rồi thì tại sao cửa kết giới vẫn mở ra?
Chẳng lẽ kết quả không quan trọng, quá trình mới là quan trọng nhất ư?