Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, ở phía bên kia không gian sa mạc bỗng xuất hiện mấy bóng người cưỡi chiến mã đến.
Người dẫn đầu chính là Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng!
Không chỉ vậy, năm người đi bên cạnh Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng cũng lần lượt hiện rõ mặt... Tất cả đều là Xích Tiêu Tử, nhưng năm người này là Xích Tiêu Tử khá trẻ tuổi.
Đi sau cùng là một đội ngũ nghìn người, tất cả đều là Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng, chẳng qua trẻ tuổi hơn một chút, ước chừng mười sáu tuổi, trong tay cầm đủ loại binh khí dài.
"Đối thủ là đại quân Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng ư?"
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật mấy cái.
Thế này thì còn chơi cái gì nữa chứ? Theo như suy đoán, Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng là đại năng tồn tại ở thời đại viễn cổ, thế nên ngôn ngữ viễn cổ chính là tiếng mẹ đẻ của ngài ấy rồi còn gì.
Mà bên này người mạnh nhất chính là hắn, một kẻ chỉ biết nói mười câu bằng ngôn ngữ thời đại viễn cổ.
Bắt nạt người quá đáng!