Ngay khi Tống Thư Hàng kết thúc cuộc trao đổi với Bạch tiền bối, tiết học cũng vừa hết giờ.
Em gái Sở Sở kia vẫn chưa về, đến giờ mà cô ấy vẫn còn nấu cháo điện thoại với Đậu Đậu à? May mà anh đây có nhiều tiền điện thoại, nếu là trước kia thì làm gì có đủ tiền cho Đậu Đậu và cô em Sở Sở này chim chuột với nhau lâu như vậy chứ.
"Thư Hàng, có cần tao mua cơm hộ mày không?"
Thổ Ba lên tiếng hỏi, nhưng mới vừa hỏi xong, cậu lại tự trả lời luôn:
"À đúng rồi, xem ra hôm nay cũng không cần mua cơm cho Thư Hàng, thằng này còn phải chiêu đãi đến mấy cô em kia mà."
Cao Mỗ Mỗ:
"Ha ha ha ha."
Tống Thư Hàng:
"..."
Mày nói huỵch toẹt thế rồi, tao còn biết nói gì nữa?
Dương Đức:
"Thư Hàng, vậy bọn tao đi ăn cơm trước nhé, có gì thì cứ gọi điện thoại cho bọn tao."
"Ừ, gần đây bận nhiều chuyện quá, ngày khác tao mời bọn mày một bữa."
Tống Thư Hàng cười nói.