"Khả năng khống chế thánh ấn của ngươi quá yếu."
Bạch Hạc Chân Quân nói:
"Chỉ cần thực lực của đối phương thấp hơn cảnh giới bản thân ngươi thì sẽ phải chịu ảnh hưởng từ thánh ấn của ngươi."
"Cho nên ta mới cần luyện tập nhiều hơn đây này."
Tống Thư Hàng thở dài.
Nhưng mà, việc liên quan tới luyện tập và nắm giữ thánh ấn không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành.
Nếu như vẫn không cách nào khống chế tốt thánh ấn thì mấy ngày này Tống Thư Hàng đừng mong ra cửa.
Bằng không mỗi lần vừa ra khỏi cửa là cứ như đại nhân vật cấp thế giới đi tuần vậy, phàm là người bình thường nhìn thấy hắn đều xếp thành hai hàng, trật tự chào hỏi hắn. Cái loại cảm giác này, ngẫm lại thôi đã thấy… rất kích thích. Điều kiện tiên quyết là, hắn là Tam Lãng tiền bối.
"Mệt óc thật."
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương, hắn thu hồi thánh ấn, đồng thời cố gắng hết sức khống chế nó không phát ra cảm giác uy nghiêm: