Khi biết Bạch Tôn Giả muốn "ăn ngon", trong lòng Tống Thư Hàng chợt dâng lên một loại dự cảm không ổn. Nghĩ tới trạng thái của Bạch Tôn Giả bây giờ, hắn không khỏi nhớ lại cái cảnh chơi game cày trang bị với mấy đứa bạn thân trong kỳ nghỉ hè thời cấp ba mấy năm trước.
Khi đó hắn và mấy đứa bạn cứ cắm mặt đánh Boss trong game để cày trang bị, một lần cày là cày đến mấy ngày. Thậm chí ngay cả thời gian ăn cơm, đi vệ sinh đều phải tính bằng giây, hận không thể ăn cơm ngay trước máy vi tính luôn kìa, nghiện cày Boss đến mức quên giờ quên giấc.
Lẽ nào Bạch Tôn Giả cũng nghiện cày thiên kiếp đến mức mất trí rồi ư?
Thiên kiếp nào gặp phải Bạch Tôn Giả... thì đúng là bi kịch.
Nhưng bây giờ trên người hắn cũng không có thứ gì ăn ngon hết.