Thời gian dần trôi qua.
Bạch tiền bối vẫn chưa quay về.
Mỹ nhân rắn công đức và Cách Đấu Thú im lặng ngồi một bên.
Đao Cổ Vô Hình vẫn đang rên rỉ, không hề có vẻ gì như đã thỏa mãn.
"1111 cái!"
Tống Thư Hàng dốc hết toàn lực, đánh ra cái thứ 1111.
Không được rồi, thật sự là không nổi nữa rồi, cảm giác đau đớn từ kinh mạch ngày càng dữ dội hơn, lực độ bộc phát ra cũng ngày càng yếu hơn, hắn đã kiệt sức rồi.
Đúng lúc này, Đao Cổ Vô Hình rốt cuộc cũng xảy ra biến hóa.
Thân thể của nó thẳng tắp, bên trên xuất hiện 1111 đạo đao văn vô cùng xinh đẹp, mỗi đạo đao văn đều là do Tống Thư Hàng dốc sức đánh ra.
Những đao văn này nối liền lại giống như trời sinh đã thế.
Nếu như nói Đao Cổ Vô Hình mới sinh ra là một thanh bảo đao sắc bén thì Đao Cổ Vô Hình bây giờ chính là một thanh đao bách luyện truyền đời.
Đao Cổ Vô Hình phát ra tiếng kêu vui sướng, rốt cuộc nó cũng không xin Tống Thư Hàng đánh lên người nó nữa.