Bên trong ổ Kiếm Cổ.
Bạch tiền bối trầm tư nhìn mười bảy nhánh rẽ ở trước mặt.
Ổ của đám Kiếm Cổ Vô Hình này cứ như mê cung vậy, trong ổ có vô số nhánh rẽ và lối đi đan xen, cũng không biết nhánh nào mới đi thẳng tới ổ trứng của nó nữa.
Ngoài ra còn một điều nữa... Ấy chính là mấy lối đi này khá nhỏ, chẳng khác gì lỗ chó hết.
Cái đầu thì còn đỡ, dù có là mê cung thì chỉ cần Bạch tiền bối quét thần niệm là có thể tìm được chỗ chứa trứng cổ ngay.
Nhưng Bạch tiền bối cảm thấy chui lỗ chó không vui chút nào.
Sau khi suy tư một lúc, Bạch tiền bối đột nhiên quay đầu lại, nghiêm túc hỏi Tống Thư Hàng:
"Thư Hàng này, ngươi thật sự rất muốn trứng cổ kia ư?"
Tống Thư Hàng: ???
Không phải vụ tìm trứng của Kiếm Cổ Vô Hình là do Bạch tiền bối ngài đề nghị à? Nhưng Tống Thư Hàng vẫn đáp:
"Ừ, nếu như có thể lấy được thì ta cũng muốn lắm."
Thứ như Kiếm Cổ Vô Hình này đúng là bảo bối tốt.