Tạo Hóa Pháp Vương chìm đắm trong tiết tấu của mình, ngón tay khảy nhanh trên guitar. Hắn khép mắt, cất tiếng hát khàn khàn:
"Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!"
Vừa mở miệng đã là một tràng giết tàn bạo, Tạo Hóa Pháp Vương gào lạc giọng như rống bằng cả linh hồn.
Mỗi tiếng giết phun ra từ miệng Tạo Hóa Pháp Vương có sóng âm mà mắt thường trông thấy bay ra, một tràng tiếng giết tạo thành xung lực đạn hạt nhân tràn ngập không gian thuyền tiên.
Đinh tai nhức óc!
Đáng sợ hơn là tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương thành hồi âm văng vẳng, như một đợt hòa âm hai, ba lần.
Tống Thư Hàng là người gục ngã đầu tiên:
"Tai... tai của ta... đây đúng là phúc lợi của nhóm thích ngược đãi! A a a!"
Trong đám người thì tu vi của Tống Thư Hàng thấp nhất, hắn cũng quỳ nhanh gọn nhất. Ngay sau đó mỹ nhân rắn công đức kịp lúc xuất hiện, thân hình biến lớn bao kín Tống Thư Hàng trong người mình, bảo vệ hắn hết mức có thể.