"Ngươi không cần lo lắng như thế đâu, Thư Hàng."
Diệp Tư lên tiếng an ủi:
"Cho dù ngươi bị Bạch tiền bối tống đến bí cảnh chậm chạp, chẳng phải còn có ta đi cùng ngươi sao, ít nhất ngươi sẽ không buồn chán như Tam Lãng tiền bối."
Tống Thư Hàng: "…"
"Hơn nữa, nếu như nghĩ kĩ lại thì thật ra chúng ta cũng chưa lâm vào tuyệt cảnh đâu."
Diệp Tư lại nói:
"Ta phát hiện ra trên điện thoại có chức năng xóa nhật ký chat. Chúng ta nhanh tay một chút, xóa hết các nhật ký chat trong nhóm có liên quan đến tấm ảnh này trong điện thoại của Bạch tiền bối đi chẳng phải là được rồi sao?"
Chỉ cần đến lúc đó, trong điện thoại của Bạch tiền bối không có nhật ký chat liên quan đến bức ảnh đó thì không phải là không sao rồi ư?
"Vô dụng thôi."
Tống Thư Hàng nói: