Tống Thư Hàng cười khổ, nói:
"Hóa ra là thế… lúc nãy cũng coi như là ta đã siêu độ cho người ta sao?"
Hắn chỉ ở bên cạnh mỹ nhân có nốt ruồi lệ niệm Địa Tạng Độ Hồn Kinh một lần thôi mà, hoàn toàn không thi triển thuật siêu độ. Kết quả là thế này cũng xem như siêu độ cho cô ấy, lại còn lấy được cả điểm công đức nữa.
Bạch Tôn Giả hiểu ra ngay:
"Ngươi siêu độ cho cái vị khi nãy ư?"
"Ừm."
Tống Thư Hàng gật đầu.
"Tiêu rồi."
Bạch Tôn Giả nói bằng giọng kinh hãi:
"Nếu như cái vị vừa nãy bị siêu độ rồi thì Thiên Giới Dao Trì sẽ mất đi chỗ dựa. Nếu thế thì Thiên Giới Dao Trì này sắp bị hủy rồi, ôi, tiếc quá, tại sao không giao hạch tâm cho chúng ta trước chứ… nếu như ta lấy được hạch tâm là có thể chống đỡ Thiên Giới Dao Trì này rồi."
"Hạch tâm hả?"
Tống Thư Hàng lập tức lấy mũ phượng mà phượng bào hoa lệ xinh đẹp kia ra, đưa sang cho Bạch tiền bối:
"Bạch tiền bối, đây chính là hạch tâm!"