Tiếng nổ lốp bốp vang lên không ngừng.
Cuồng Đao Tam Lãng nước mắt ròng ròng, nhưng đây không phải nước mắt hối hận hay bi thương. Tam Lãng hắn trước nay chưa bao giờ hối hận vì lao đầu tìm chết.
Chỉ là hắn đau quá không chịu nổi mà rớt nước mắt thôi.
Đau! Đây là nỗi đau mà ngay cả Linh Hoàng ngũ phẩm cũng không chịu nổi.
Cuồng Đao Tam Lãng cảm thấy thân thể mình bị kéo căng cực hạn rồi nổ tung ra như một quả bóng bay bị chọc thủng!
Không ngờ Dược Sư huynh lại nhẫn tâm như vậy, tàn nhẫn quá!
Chết mất, hắn sẽ nổ tung mà chết mất… Cuồng Đao Tam Lãng nghĩ vậy, thế nhưng sau khi thân thể hắn nổ tung thì lại như vừa lột xác, chỉ tróc có một tầng da. Một Cuồng Đao Tam Lãng trắng trẻo mềm mại hoàn toàn mới "mọc" ra từ trong thân cũ.
Ngay sau đó, Cuồng Đao Tam Lãng "mới" lại căng ra rồi nổ tung thêm một lần nữa.
Cứ như thế, lặp đi lặp lại.