Sau khi kéo cái hòm về phòng mình, Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát rồi lại bắt đầu lấy từng bộ váy một trong hòm ra, sắp xếp ngay ngắn ở bên cạnh.
Ngư Kiều Kiều lên tiếng hỏi:
"Thư Hàng, ngươi đã nghĩ ra cách xử lý những bộ váy này chưa?"
Tống Thư Hàng lắc đầu, nói:
"Một phần để tặng cho người khác, phần còn lại cứ để đó xem tình hình rồi tính sau."
"Vậy ngươi lôi những bộ váy này ra để làm gì?"
Ngư Kiều Kiều hỏi với vẻ tò mò. Chẳng lẽ Tống Thư Hàng muốn xem những bộ váy kia nên đưa cho vị tiên tử nào thì thích hợp sao?
Cô biết Tống Thư Hàng quen với mấy vị nữ tu trẻ tuổi xinh đẹp lận.
"Ừm… Chỉ là ta vẫn chưa từ bỏ ý định. Ta không tin trong cả cái hòm này chỉ toàn là quần áo không."
Tống Thư Hàng nói với vẻ kiên định.
Nghe vậy, Ngư Kiều Kiều trêu ghẹo:
"Ha ha ha, dù sao cũng là quà mà, có khi chỉ toàn là quần áo không đấy."