Tống Thư Hàng nhìn thấy hình ảnh này thì không khỏi thở dài một tiếng.
Tuy đã biết được kết cục của Bích Thủy Các từ lời kể của Sở các chủ, thế nhưng khi nhìn thấy ba ngàn người bắt yêu đánh xuống Bích Thủy Các thì cảm giác bất lực vẫn trào lên trong lòng hắn. Đó là cảm giác khi biết rõ kết cục mà bản thân chẳng thể làm gì để đổi thay.
Thế nhưng… người bắt yêu thời thượng cổ điên cuồng như thế sao? Không chỉ nhắm vào yêu vật mà còn đồ sát cả tu sĩ, lẽ nào đây là nguyên nhân khiến cho sau này người bắt yêu đột ngột biến mất, không để lại chút dấu vết ư?
Khi Tống Thư Hàng còn đang trầm tư thì giọng nói của Sở các chủ đột nhiên vang lên ngay bên tai hắn:
"Ầy, lược bỏ đoạn này đi. Ta xem lại đoạn ký ức này bao nhiêu lần cũng vẫn thấy đau thương vô hạn, mình tua qua đi."
Quả nhiên là Sở các chủ cố ý dẫn dắt hắn vào trong mộng cảnh này!
Tiếp đó, hình ảnh trước mắt Tống Thư Hàng đen kịt.
Tống Thư Hàng: "…"