"Quả nhiên hiệu quả của Tỉnh Mục đan + linh mạch bích trà + nước hoạt lực cộng lại vô cùng tuyệt vời. Những thứ này bảo đảm sức khỏe của hắn, để cho hắn có thể tràn trề sinh lực suốt cả ngày, gõ không ngừng tay! Ba mươi nghìn chữ quả nhiên không phải giấc mộng nữa."
Ngư Kiều Kiều hớn hở cười lớn.
"Tiểu thư đúng là anh minh."
Có một cô gái mặc quần áo nha hoàn cổ điển đứng bên cạnh Ngư Kiều Kiều khẽ nói, cô yêu thương đưa một miếng bánh lên cho Ngư Kiều Kiều.
"Nể tình hôm nay hắn chăm chỉ là thế, cho hắn thêm một bữa ăn khuya đi."
Ngư Kiều Kiều gật đầu nói:
"Đúng rồi, trong đồ ăn của hắn nhớ cho thêm tí thối thể dịch nhé, để xem thể chất của hắn có thể thừa nhận nổi hay không."
Khó khăn lắm mới gặp được một vị tác giả viết văn hợp ý mình, nên Ngư Kiều Kiều đang cân nhắc xem liệu có thể bồi dưỡng hắn thành tu sĩ luôn hay không. Nếu làm thế thì ít nhất có thể khiến hắn sáng tác được mấy trăm bộ tiểu thuyết luôn ấy nhỉ?