Không phải nhập mộng, cũng không phải ảo giác.
Đang khi Thư Hàng chậm rãi đọc quyển "Nhật ký của cao tăng khổ hạnh" này, thì thân thể của hắn lại có thể cảm nhận được sâu sắc sự đau khổ mà vị cao tăng này đã trải qua trong lúc khổ hạnh.
Loại cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy khi mặc áo tang mỏng manh, chịu đói rét lạnh lẽo, đi chân trần ở nơi băng thiên tuyết địa… Cái khả năng chịu rét mà tu sĩ vẫn lấy làm tự hào lúc này hoàn toàn chẳng có chút tác dụng nào
Những đau khổ mà vị cao tăng ở trong quyển "Nhật ký của cao tăng khổ hạnh" này đã gánh chịu bây giờ đang trực tiếp tác dụng lên người của Tống Thư Hàng, không thèm đếm xỉa đến ma phòng và vật phòng của hắn.
Mặt của Tống Thư Hàng bị đông lạnh xanh mét, môi tím tái và cảm giác như thể bàn chân của hắn sắp bị đông lạnh tới mức nứt toác ra.
"Thư Hàng?"
Diệp sư tỷ nhìn thấy trạng thái của Tống Thư Hàng không đúng lắm nên lập tức thi triển Trì dũ thuật lên người hắn.