Trong mộ của Lục Tu có rất nhiều trận pháp trấn áp mộ thất. Thế mà khi Tống Thư Hàng ở trong mộ, chân khí đã có dấu hiệu không chống đỡ nổi, sắp làm nổ tung Khí Hải đan điền. Nếu hắn rời khỏi phạm vi của cổ mộ này thì chắc chắn sẽ nổ bụp một tiếng thành một quả pháo hoa sáng chói.
Lục Tu nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, thầm nghĩ xem nên giải quyết vấn đề này như thế nào.
Tống Thư Hàng cảm thấy ánh mắt của Lục Tu cứ khó coi thế nào ấy, ánh mắt cô nhìn hắn cứ như đang nhìn một bệnh nhân sắp chết vậy.
"Tiền bối, trên người ta có vấn đề gì sao?"
Tống Thư Hàng hỏi.
Lục Tu gật đầu:
"Có chút vấn đề thật. Ta đang suy nghĩ xem nên xử lý vấn đề trên cơ thể ngươi thế nào để tránh cho ngươi vừa ra khỏi đây đã nổ tung đây. Ta không muốn đeo cái tội giết người đâu."
Tống Thư Hàng hỏi:
"Vì chân khí tăng vọt trong người ta sao?"
Lục Tu lại gật đầu.
"Tiền bối, người có cách nào để giải quyết không?"