"Vũ Nhu Tử may mắn thật, vèo cái đã bay đến trước mình rồi."
Khi "Diệt Phượng Công Tử" bản Tống Thư Hàng đang nghĩ như thế thì đột nhiên lại thấy Vũ Nhu Tử bị kiếm quang bao lấy, hét ầm lên á á á rồi bay ngược từ trước mặt hắn về, bay tuốt trở lại vạch xuất phát.
Tống Thư Hàng: "…"
Số má của cô nàng Vũ Nhu Tử này rốt cuộc là đỏ hay là nhọ đây?
"Tóm lại là cẩn thận vẫn hơn, mình còn có ba giây đếm ngược đấy, cho nên phải nhìn cho thật xa, nếu phát hiện ra cái gì bất ngờ thì trước tiên phải... Á á á á á."
Tống Thư Hàng còn đang suy nghĩ phải phát hiện ra nguy hiểm thật sớm, để còn kịp thời phát chỉ lệnh cho thân thể trước ba giây, không ngờ trước mắt hắn đã xuất hiện vầng sáng của cạm bẫy.
Điều làm cho hắn tuyệt vọng hơn là cạm bẫy này còn biết di chuyển. Nó chạy qua chạy lại trên một phạm vi của đường đua, chạy đến là tùy hứng, lúc trái lúc phải, lúc trên lúc dưới, chẳng biết đằng nào mà lần.