Không, Tống mỗ không phục!
Không phải chỉ là một bộ kiếm quyết ẩn giấu bên trong thôi à? Ta không tin bản thân ta không ngộ ra được. Tống Thư Hàng lại mở to mắt lần nữa, quan sát kĩ càng từng chi tiết nhỏ trên từng họa quyển.
Rốt cuộc, công sức chẳng phụ người có lòng! Đúng lúc này, mắt của Tống Thư Hàng trông thấy biến hóa.
Hắn nhìn thấy... hắn trông thấy cảnh tượng hơn một trăm Vũ Nhu Tử đang múa kiếm...
Trong mắt của hắn, toàn bộ đều là thân ảnh của Vũ Nhu Tử khi thi triển bộ kiếm thuật ban nãy, tổng cộng có một trăm lẻ tám loại kiếm biến, hợp lại thành bốn thức lớn. Một đám thân ảnh của Vũ Nhu Tử này lóe lên vun vút ở trong mắt Tống Thư Hàng, khiến cho hắn hoa hết cả mắt.
Hóa ra chỉ là do mình hoa mắt thôi sao?
Tống Thư Hàng dụi mắt thật mạnh.
Chẳng lẽ… mình thật sự không có thiên phú học kiếm thuật ư?