Tống Thư Hàng ngồi xổm xuống đám mây, nhặt lấy một mảnh vỡ của bộ giáp.
Rõ ràng là hắn tận mắt chứng kiến áo giáp màu đỏ này được tạo thành từ máu, nhưng ngoại trừ màu sắc ra thì cái mảnh vỡ áo giáp này rõ ràng chẳng liên quan đếu gì đến máu tươi cả, đây đúng là thuật luyện kim mà!
Thư Hàng cảm thấy thứ này rất thú vị, bèn cất tiếng hỏi thăm thử:
"Linh Điệp tiền bối, ngài còn có dùng những mảnh vỡ này vào việc gì nữa không?"
"Hết rồi, sau khi vỡ nát thì những năng lượng kỳ lạ ẩn chứa bên trong nó đã bị tiêu tán hoàn toàn, không còn giá trị nghiên cứu nữa."
Linh Điệp Tôn Giả trả lời tùy ý.
"Ồ, vậy ta nhặt vài miếng có được không?"
Tống Thư Hàng gõ gõ vào mảnh vỡ bộ khôi giáp ở trên tay mình, tạo thành tiếng vang giòn tan.
Linh Điệp Tôn Giả cười nói:
"Tiểu hữu cứ tự nhiên."
"Cảm ơn tiền bối."