Nói ra cũng thật kỳ lạ. Tuy rằng chiến sĩ nhím biển trước mắt mặt mũi dữ tợn và nói ra những lời hung hăng nặng nề sát khí, thế nhưng Tống Thư Hàng vừa liếc mắt nhìn một cái thì đã lập tức cảm thấy nó đang… học thuộc lòng!
Đây là một phán đoán bằng trực giác dựa vào kinh nghiệm nhân sinh tích lũy nhiều năm. Tống Thư Hàng cảm thấy dường như trong một phần ký ức thẳm sâu nào đó đã bị quên đi, hắn đã từng gặp loại tu sĩ nghiêm túc học thuộc lòng bản thảo như thế này rồi. Cho nên chỉ cần nhìn tư thế một cái là hắn phán đoán ra ngay.
"Ngươi… ngươi cướp lời thoại của ta! Ngươi là đồ cò lả đáng chết!"
Chiến sĩ nhím biển cả giận nói. Một người đang học thuộc lòng mà bị cắt ngang thì rất dễ chết tắc luôn, chiến sĩ nhím biển này cũng rơi vào tình trạng đó.
Còn cò lả thì là vì… bây giờ giọng nói của Tống Thư Hàng vẫn đang là giọng của Sở Sở cô nương.
Sau khi chết tắc cạn lời, chiến sĩ nhím biển thẹn quá hóa giận.