Tống Thư Hàng: "…"
Quả thực là cách tiếp xúc với tu sĩ của hắn có vấn đề sao? Chẳng lẽ không thể để hắn gặp gỡ một vài tu sĩ bình thường chút được à? Tu sĩ tiên phong đạo cốt ấy! Tu sĩ có khí chất thế ngoại cao nhân ấy!
"Ha ha."
Tu sĩ họ Sở bị rút não lâm sàng bật ra câu hát chỉ còn biết cười ngượng ngập.
Tống Thư Hàng thở dài, lặp lại động tác áp chế tạm thời đau đớn do độc tố cho mấy tu sĩ họ Sở khác, rồi để sáu người bọn họ phụ trách việc bảo vệ lối vào mật thất.
Sáu người họ tạm thời không thể tiếp xúc với người khác được, thôi thì cứ ở đây trấn thủ, chờ hắn đi kiếm viện binh tới giải độc cho đi.
Sau khi làm xong hết thảy, Tống Thư Hàng mang họa quyển kia đi tới Đoạn Tiên đài. Hy vọng là sau khi nghe tin kiếm quyết của Sở gia bị trộm mất, mấy vị tộc lão Sở gia đừng có lăn đùng ra đấy.
Trước khi đi, Tống Thư Hàng còn tiện tay mượn một bộ quần áo của đệ tử Sở gia.