"Báo tin à? Đã muộn rồi."
Thân ảnh nhỏ con quái dị nọ cắn răng nói, hắn đã liên hệ với đồng bọn rồi. Ở phía xa, trong số năm gã to con quái dị kia, có bốn tên đứng dậy đi về phía bên này!
"Tống tiền bối, đừng lo lắng cho ta, hãy đi báo tin đi!"
Vũ Nhu Tử hất bảo kiếm Hồ Điệp trong tay lên, trầm giọng nói với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lắc đầu một cái:
"Nếu như đối phương đã phát hiện ra chúng ta thì chúng ta cũng chẳng cần phải lén lén lút lút chạy đi báo tin làm gì nữa."
Nói xong, Thư Hàng há miệng gầm lên một tiếng.
Sư hống công...
Tiếng vang dội như sấm rền, sóng âm lan ra khắp bốn phương tám hướng: [Kẻ địch tập kích! Ở giữa tộc địa, cẩn thận có khói độc…]
Muốn rống thì rống, rống cho thật vang dội!
Âm vang vọng lại liên tục…
Sau một tiếng rống lớn này, chắc chắn toàn bộ tu sĩ ở bên trong Sở gia đều sẽ nghe thấy những lời này!