"Khà khà khà khà, Sở lão đầu, ta đã nói với ngươi từ sớm rồi, trận chiến Đoạn Tiên đài này không phải là trò đùa đâu. Hy vọng Sở gia các ngươi có thể phái mấy đứa gan to một chút lên đài, đừng có để luống cuống tay chân rồi làm trò cười cho thiên hạ đấy nhé. Nhưng mà đến bây giờ, Sở gia các ngươi đúng là vẫn có kẻ bị sợ kia kìa."
Chưởng môn Hư Tranh của Hư Kiếm phái đút hai tay vào trong ống tay áo bào, híp mắt lại nói với tộc lão của Sở gia.
Sắc mặt của tộc lão Sở gia trầm xuống.
"Làm thế nào bây giờ đây hả trưởng lão? Có cần tìm người thay thế cho Sở Sở không ạ?"
Một người đàn ông dáng cao gầy của Sở gia đến gần tộc lão, nhỏ giọng dò hỏi.
Thay thế Sở Sở ư? Tộc lão lại thở dài lần nữa.
Sở gia bây giờ còn ai có thể thay thế cho Sở Sở được chứ? Nếu không có Sở Sở thì trận đấu Đoạn Tiên đài thứ nhất của những tu sĩ trẻ dưới sáu mươi tuổi kia, Sở gia không có hơi phần thắng nào cả…