Tiếp theo, Bạch Tôn Giả lại dịu giọng nói với Tống Thư Hàng:
"Hôm nay mọi người nghỉ ngơi cho sớm đi, ngày mai chúng ta lại thử làm cá vượt long môn tiếp nhé.
'Cá' vượt long môn đấy...
"Còn phải biến thành cá nữa sao?"
Bây giờ Tống Thư Hàng chỉ nghe thấy từ cá thôi là lập tức nhớ tới móng vuốt của Đậu Đậu, hàm răng của Đậu Đậu, dạ dày của Đậu Đậu, cùng với lúc Đậu Đậu nhai nuốt hắn. Tim đau quá đi!
"Ngươi cứ yên tâm đi, ngày mai ta sẽ không biến ngươi thành cá nữa đâu."
Bạch Tôn Giả nói:
"Kế hoạch của ta là để cho ngươi trải nghiệm thử kinh nghiệm cá vượt long môn thành công trước cái đã, sau đó lại để cho ngươi dùng sức của mình, cố gắng bơi lên dòng thác long môn hai lần. Nên cứ nghỉ dưỡng sức đi, thí nghiệm ngày mai sẽ vất vả lắm."
Nghe thấy thế, Tống Thư Hàng lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không bị biến thành cá là được, hắn thật sự bị ám ảnh tâm lý rồi đấy.