Bạch Hạc Chân Quân vốn muốn lấy cớ "tranh công" để tăng thêm can đảm tới gặp Bạch Tôn Giả một lần, thuận tiện nói mấy câu với Bạch Tôn Giả, thế là hắn đã mãn nguyện lắm rồi.
Nhưng không ngờ, hạnh phúc lại tới bất ngờ như thế. Bạch tiền bối không chỉ nhớ hắn, lại còn tặng cho hắn một món quà. Mặc dù không biết trong hộp quà có cái gì... Nhưng chỉ cần là đồ mà Bạch tiền bối đưa cho hắn, dù là chỉ là cái hộp rỗng đi nữa thì đó cũng thứ tốt nhất trên đời này.
Bạch Hạc Chân Quân ôm cái hộp nhỏ, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.
Bên kia.
Đậu Đậu nhẹ nhàng vỗ Tống Thư Hàng, hạ giọng nói:
"Đã nhìn thấy chưa, đây chính là fan não tàn đấy."
Tống Thư Hàng: "..."
Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Bạch Hạc Chân Quân, Tống Thư Hàng đột nhiên thấy trong lòng có hơi sợ hãi, giác quan thứ sáu nhạy bén nói cho hắn biết đây là một phiền toái cực kì lớn!