Một đêm không mộng mị, ngày hôm nay thế giới vẫn hòa bình.
Sáng sớm Tống Thư Hàng ngủ dậy, nặng nề thở dốc một hơi.
Bạch tiền bối không tìm hắn đi nhảy Bungee… có khi hôm qua ngài ấy thật sự chỉ nhất thời nổi hứng muốn thay đổi hình tượng thôi ha?
Hắn ôm trong lòng cả suy đoán và hy vọng.
Đây chính là tâm lý đà điểu. Nghe đồn khi đà điểu bị đẩy vào đường cùng thì sẽ vùi đầu vào trong cát. Nó nghĩ nếu mình không nhìn thấy kẻ địch thì kẻ địch cũng không nhìn thấy mình luôn, đây là một loại tâm lý trốn tránh hiện thực.
Con người đôi khi cũng vậy. Họ sẽ luôn tìm một vài cái cớ hoặc một vài khả năng để an ủi chính mình, sẽ bao vây mình trong những lý do để chế tạo ra một cảm giác an toàn hư ảo.
"Hy vọng hôm nay thế giới vẫn hòa bình như thế… hy vọng hôm nay mình có thể sống sót an toàn."
Tống Thư Hàng xuống giường, ngẩng đầu ước nguyện với thiên không.
Sau đó hắn đi ra khỏi lều, chuẩn bị tìm chỗ rửa mặt.